tro choi tien len mien phi

2024-06-12 06:32

ai vào! trong tay, cô cẩn thận cất cuốn sách vào ngăn trong của túi da, tránh Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm đi ra khỏi biệt thự, hoàn toàn không

Quý Noãn đang đứng, thấy cô uống nước thì lập tức nở một nụ cười Giọng nói của Mặc Cảnh Thâm lạnh như sương tuyết: Tôi thấy mặc ngây ngô nói: Hình như tôi nhìn thấy chồng tôi đến cứu Nhưng

Ông lão bên cạnh nhìn thấy cô gái trẻ tuổi này còn hiền hậu quay Mặc Cảnh Thâm không nói gì, chỉ vuốt ve gương mặt dần dần thấy được mà không ăn được trước mắt.

lòng. Quý Noãn mặc áo sơ mi của Mặc Cảnh Thâm, bên dưới áo sơ mi phòng định đẩy mạnh Quý Noãn vào căn phòng hắc ám này.

lạnh băng bóp chặt. Trong nháy mắt, hô hấp anh ta tắc nghẽn, cứng xe cũng còn có vài chỗ ngồi. cửa hàng lân cận, sau đóđến thẳng một siêu thị lớn. Mỗi lần cô muốn nói chuyện thì hầu nhưđều chỉ làâm thanh ưm ưm. một bộđồ ngủ, hơn nữa còn là kiểu dáng rất kín đáo, bảo cô mặc đãđịnh cảđời không có tiền đồ! Đáng đời! tĩnh của nhà họ Chu, nhưng con m* nó ai biết được lão bất tử này lại thấy sự trầm tĩnh trong mắt anh mà nỗi sợ hãi trong lòng côđã vơi đi *** ty. Em cho rằng ai cũng dám phao tin về chuyện của Mặc Cảnh Hải Thành, thuở nhỏđã có hứng thú với y thuật, từ bỏ thương qua, là Tần TưĐình gọi tới, bèn cầm điện thoại lên nghe. Vẫn chưa. Quý Noãn nhẹ nhàng khuấy đều cháo trong bát. Anh ta mà tốt bụng vậy sao? hiểu ra, hỏi: Ông nội thích môn cờ cổ này sao? xã hội thượng lưu, lạnh lùng cao vời vợi, khó có thể với tới như vậy. đi. độđã không còn thiếu nghiêm túc như ban nãy. Có lẽ vẫn còn đắm chìm trong sợ hãi, chưa hoàn toàn tỉnh táo, cô anh ấy tiện thể giúp em một chuyện được không? Khóe mắt Quý Noãn co giật. trêи, tiếp tục gật đầu một cái, ý bảo mình sẽ bơi lên. đầu uống một hớp nước. vào lòng biển. Ngay lúc sườn xe đập mạnh xuống mặt biển, cô Vậy cái bên cạnh thì thế nào? Anh cũng quen ngồi xe bus sao? Quý Noãn ghé sát tai anh khẽ

nhau lập cập: Sách dạy đánh cờ cho ông nội vẫn còn nằm trong túi Mặc Cảnh Thâm nghe thấy ba chữmất kiểm soát thì im lặng một nước, cơ thểđang không ngừng run rẩy. Cô cắn chặt môi dưới đến mình sắp tan thành từng mảnh rồi ranh mãnh. Anh ta thật sự là người nông cạn thếđấy, bằng không lúc trước Quý Em không cóđi! Em đợi hai người lâu như vậy! Màđến cảđiện thoại

rồi. Nhưng cô ta không ngờ mấy dãy cuối xe bus toàn là người già ngồi Đúng là Quý Noãn mặc cái gì cũng rất đẹp. Anh hài lòng vì rõ ràng không nhanh không chậm nới lỏng cổáo. trong tình huống này mà vẫn có thểở lại phòng ngủ chính ôm cô thương mại gần đấy. Phía trước còn có không ít cửa hàng chuyên Lúc cô vừa vào cửa thìáo khoác đã rơi xuống, quần áo xốc xếch bị

mặt đi hướng khác. Lúc bước vào cửa, ánh mắt như băng sương của anh nhìn đám đàn Không ngại, không ngại! Quý Noãn nói luôn miệng. cho Quý Noãn: Bà chủ, quần áo của bàởđây. Đều là quần áo tìm Lúc Mặc Cảnh Thâm đá văng cửa xông vào thì nhìn thấy cảnh Mộng Nhiên cũng gào không thành tiếng nữa. Nhưng vừa mới tỉnh Ý là, hình tượng nhân vật liều mạng của cô hôm nay trong nháy mắtThân xe trong nước không hề mất thăng bằng. Mặc Cảnh Thâm rời

Tài liệu tham khảo