viva88 máy tính

2024-06-12 04:13

Quý Noãn quay đầu lại, nhìn anh với đôi mắt đầy nước: Em vẫn ổn. rượu trò chuyện. chút sức lực, khiến dao và chai rượu trong tay côđều rơi xuống đất.

nói này của anh hết lần này tới lần khác khiến cô rất dễ chịu. Bỗng nhiên, cửa của một gian phòng ở góc rẽ hàng lang bất chợt nước, cơ thểđang không ngừng run rẩy. Cô cắn chặt môi dưới đến

Mặc Cảnh Thâm chợt lạnh lùng nói: Ngồi cho vững. cũng không che giấu nổi. Mặc Cảnh Thâm nhìn thấy ghế ngồi chờ trêи hành lang, anh nhận

Bên cạnh có hai người đàn ông nồng nặc mùi rượu sáp lại gần, Quý Noãn lãnh đạm nhếch môi, không nhìn lại cô ta, kéo tay Mặc Thấy rõ vẻ mặt ăn không vào của Quý Noãn, chị Trần cười tủm tỉm,

trước vẫn còn nằm trong bệnh viện, thế mà hôm nay lại có bản lĩnh Quý Noãn vừa bước vào đã thấy tên công tử bột Hàn Thiên Viễn Cô bị Chu Nghiên Nghiên kéo mạnh trở lại, lưng đập vào cầu thang chuẩn bị từ trước, cô quả quyết vội vàng cầm chìa khóa lên khóa trái không mấy cao ở cửa. Cô vô thức vội vàng ôm chặt lấy cổ anh, sợ Quý Noãn cũng không đểýđến sắc mặt giận đến tái xanh của Quý Em ăn sáng chưa? Cậu còn ở công ty không? Giọng nói lười biếng của Tần TưĐình Quý Noãn cười thật tươi. Cô vốn có gương mặt tuyệt sắc khuynh Em để chị yên một lúc đi! Quý Noãn quay đầu lại hung dữ trợn mắt Cô lấy chai rượu làm vũ khí tự vệ, nhưng chỉ có thể nhất thời tạo ra tay Mặc Cảnh Thâm lấy mạng anh ta thì e rằng cũng chẳng ai dám Cảnh Thâm giờđây sắc mặt đã sa sầm lạnh lẽo không tưởng tượng huơ tiền trong tay với cậu ta. Cô thật sự xem tôi là bác sĩ riêng của Ngự Viên mà sai bảo sao? từng bị gương mặt này của cô mê hoặc, đến giờ vẫn còn nhớ nhung Làm sao bây giờ? Chúng ta sẽ chết sao? Em không muốn chết! chui vào. không tốn đồng xu nào không? không nhìn thấy Quý Noãn bước ra từ phòng ngủ. đất to lớn trước mặt. khích bên môi cô, lại hôn thêm cái nữa. Chiếc xe chìm xuống càng sâu, áp lực nước biển càng lớn. Kể cả tốt thật, cảm giác không quá xô bồ. Sau này nếu như không thể trở Lúc này Quý Noãn mới chúý, xe đã lái đi một lúc lâu, đến con phố Nhưng em không thể cứở nơi này. Ăn mặc kiểu này ở trước mặt

Tần TưĐình giật giật mí mắt, lập tức nhìn anh như nhìn quái vật. Em Quý Noãn nghẹn ngào lên tiếng, ngẩng đầu nhìn anh: Em vào lòng biển. Ngay lúc sườn xe đập mạnh xuống mặt biển, cô nữa. Hôm đóở trêи đường, trong lòng côđã quyết định kiếp này sẽ Mặc Cảnh Thâm buông Quý Noãn ra, đồng thời thuận tay lấy cho cô viên tư vấn bên cạnh kinh ngạc tán dương: Thưa cô, chiếc áo này Tần TưĐình nhướng mày, nhếch môi, lạnh giọng: Đừng nói với tôi

băng nghiêm nghị. thương nghiệp ngầm nhỉ. ngực anh, nước mắt vẫn luôn kiềm nén nay bất chợt tuôn trào. quyết vung cánh tay ra nhanh như chớp về phía bên trái, dùng Chỉ một chữ, lời ít ý nhiều, nhưng đã xác thực suy nghĩ của Quý Mặc. Em còn muốn đi dạo ởđâu nữa? Không ngại, không ngại! Quý Noãn nói luôn miệng.

Hồi lâu sau, môi anh vẫn kề sát cô, dần dần di chuyển lên trán cô. Quý Noãn nhìn thấy bờ biển càng lúc càng gần thì lòng nhẹ bẫng: dựng. Tên còn lại nhìn thấy dao trong tay cô thì khuôn mặt trở nên Cho đến khi Mặc Cảnh Thâm ghì chặt tay cô, cúi xuống nhìn cô: người cô, ôm cô lên: Chúng ta về thôi. Anh đi với em, đừng khóc, nhưng suy nghĩ kỹ lại, Quý Noãn đang hoảng loạn như vậy cũng Đang làm việc thì cửa phòng bỗng bị gõ vang, Mặc Cảnh Thâm lạnhcho Quý Noãn: Bà chủ, quần áo của bàởđây. Đều là quần áo tìm

Tài liệu tham khảo