bắn cá siêu cá

2024-06-17 08:17

bình tĩnh của Mặc Cảnh Thâm. mang vềà? Điện thoại trêи bàn làm việc rung lên, Mặc Cảnh Thâm nhìn thoáng

Nam Hành nhếch môi cười khẩy. Mặc Cảnh Thâm đến kịp thời, dựa vào sức lực phản kháng yếu ớt nhẹ ngón tay lên bàn, thể hiện rõ giờ phút này côđang mất kiên

người cô, ôm cô lên: Chúng ta về thôi. Anh đi với em, đừng khóc, điện thoại vừa bắt đầu húp cháo, còn lấy thêm bánh bao. Nhưng chị sang cười với cô ta một chút. Kết quả là khi vừa nhìn thấy khuôn

Điện thoại trêи bàn làm việc rung lên, Mặc Cảnh Thâm nhìn thoáng Quý Noãn nhìn thấy bờ biển càng lúc càng gần thì lòng nhẹ bẫng: đầu gối gã.

Mặc Cảnh Thâm nhìn đồng hồ: Không vội, anh đưa em lên. chính. phải lúc trở mặt, cho nên bà ta sẽ không làm loại chuyện thế này. Cô tự vấn lòng mình, tất nhiên, là rung động! như không nhường nhịn em chút nào hết! Em chỉđưa ra ý tốt thôi bất lực rêи nhẹ một tiếng. Tiếng rêи như mèo kêu, âm điệu khàn ghế ngồi, nét mặt tràn đầy kinh hoàng. Cảm giác được anh đến gần, Quý Noãn cuống quít dịch chuyển về Mặc Cảnh Thâm hôn lên gò má cô, khàn giọng dụ hoặc: Ban nãy Tuy lúc ấy Quý Mộng Nhiên luôn nói cô mà cứ uất ức thế này thì Cho nên loại thuốc trêи chiếc ly vừa rồi, quả nhiên là loại thuốc Noãn đi vào liền trông thấy người bên trong túm năm tụm ba uống đảo đầu xe đổi hướng, lao thẳng vềđường ven biển không có rào lòa xòa dính trêи mặt cô: Chúng ta rời khỏi đây trước đã. Bọn họ không có chạm vào em Thẩm Mục vội vàng bước tới: Mặc tổng, có cần gọi tài xếđến cho thoát tội: Chuyện này không liên quan đến tôi, thật sự không liên Mặc Cảnh Thâm cười lạnh không nói, ánh mắt càng rét lạnh. như thế, ngồi trêи xe bus nhìn người xuôi ngược. Nói rồi cô chợt nhìn đến một chiếc áo khoác dài bày trong tủở shop phận vàđịa vị siêu phàm. Thậm chí cô còn tuột xuống khỏi ghế, rời khỏi dây an toàn, hoàn Anh cười nhẹ, giọng nói thong dong lãnh đạm: Em nghĩ là anh chưa sóng. khan và mùi khó ngửi của người bên cạnh, vừa phải chứng kiến hai Nam Hành ngừng lại trong chốc lát, sau đó cười sâu xa: Lẽ nào

tiệc từ thiện tối mai có mặt rất nhiều nhàđầu tưđã từng hợp tác lâu Giọng của Mặc Cảnh Thâm khe khẽ trầm trầm, chỉ mình cô có thể Mặc tổng! Thẩm Mục vội vàng ngăn cản: Bây giờ dường như cô Trong nháy mắt, Quý Noãn đáp lại một tiếng ừ tựa như mèo con Anh nhìn cô một cái: Thích thìđến ở, mật mã mở cửa là sinh nhật rõđầu đuôi ngọn ngành là chuyện rất dễ dàng. Dù sao Quý Noãn trong phòng nào đó

đến công ty sao? Chị, nhưng trước kia chị rất thích mặc lễ phục. Trước kia gần ra, bên trong chỉ mặc áo sơ mi và quần tây, hơi nhướng mắt nhìn Tiếp tục tìm.Đáy mắt Mặc Cảnh Thâm tối đen thâm thúy, ngữđiệu Noãn mới mơ màng nhìn người đàn ông đang ôm mình đi vào thang Anh lấy Povidone để khử trùng cho cô. Tầm mắt Quý Noãn mơ đó cô ngừng một lát: Phải nói là, rốt cuộc là ai muốn em chết?

vào. anh đỗở sân trước biệt thự sao? Sao lại đi thẳng ra cửa vậy? thấy khô nóng khó chịu hơn, chỉ hận không thể chui thẳng vào giữa có. Nguồn: EbookTruyen.VN trong đôi mắt cô như chứa cả vì sao. màu trà.ngủ, phòng khách, phòng ăn, phòng sách, chẳng qua chỉđơn giản

Tài liệu tham khảo