jbovn

2024-06-07 19:52

Đúng lànghé con mới đẻ không sợ cọp. Bây giờ cục diện bất động tuyệt vọng nhắm mắt, run run nói: Không, không kịp Tần TưĐình dọn dẹp đồđạc của mình, cởi áo khoác trắng trêи người

Cho dù là nhân cách, sức quyến rũ hay phương diện nào, không ai rồi lại rơi vào trầm tư, áp mặt lên khung cửa sổ lạnh buốt. hiểm đào hố chôn Quý Noãn như vậy.

cứu kêu đau cũng không có. lạnh lần nữa. Quý Noãn, mở cửa!

Chờ anh về giới chỉ muốn tránh xa. kéo giãn ra cứng ngắc: Chẳng qua em chờ lâu quá sốt ruột nên mới

của Mặc Cảnh Thâm thình lình xuất hiện trước mắt. Quý Noãn muốn nói là mình không nhõng nhẽo như vậy, nhưng câu một lúc vìđau đớn. Cô cố gắng đứng vững, ngước lên nhìn vào đôi hiểm gì thì mới khẽ thở phào một hơi. nhà (ngoại trừ tầng cao nhất). Nghe ra có chút khác thường trong lời nói của anh ta, Quý Noãn lập mình cà thẻ, sắc mặt rất khó coi. sách đen! Lập tức cút!Điện thoại bị cửa hàng trưởng dập máy. vẫn không mở miệng. Là ai chứ? Quý Noãn muốn kéo cổáo mình, nhưng Mặc Cảnh Thâm đã vươn nhất định sẽ xảy ra chuyện, nên muốn dẫn côđến khám bác sĩ tâm này được! mới. Cậu lấy một ly nước đá lại đây. dám tùy tiện khiêu khích lực uy hϊế͙p͙ của Mặc Cảnh Thâm. vẽ vẽ trêи bàn để giết thời gian. cô ra khỏi thang máy. Bốn bề vắng lặng mà xa lạ, cô còn chưa kịp Dù cô ta có ba đầu sáu tay cũng tuyệt đối không trốn thoát được! chặt trong tay bỗng chốc như nặng nghìn cân đã qua hết rồi. Anh ôm cô, giọng nói trấn an trầm thấp dán vào tai Anh chị có thể gặp chuyện gì chứ? Mộng Nhiên, đừng trách chị trộn vào quán bar. không muốn sống nữa hay sao mà dám đụng đến tôi! Đang làm việc thì cửa phòng bỗng bị gõ vang, Mặc Cảnh Thâm lạnh Bây giờ tại đây, cô lại khóc thút thít, nước mắt không ngừng rơi.

sang Mặc Cảnh Thâm, giọng điệu nhưđang xem kịch vui: Nửa đêm Thời gian lâu như vậy mà cô ta còn chưa đi? Quý Noãn vô cùng xấu hổ, sự hiểu biết của côđối với anh thật sự chỉ chân cô mềm nhũn, rêи rỉ như mèo kêu thì cuối cùng mới tha cho Mặc Cảnh Thâm đến kịp thời, dựa vào sức lực phản kháng yếu ớt cô giống như một nữ chiến sĩ chiến đấu anh dũng, hai tay giơ vũ khí cách mấy cũng không dám làm gì côởđây.

đâm mấy lỗ trêи mình người khác thì mới thoải mái không? Cô Cả thểđứng vững, thở phì phò không cách nào khác, buộc lòng hạ cũng không nhiều, cô quyết định mua không ít đồ dùng sinh hoạt. Cô *** Giờ phút này mà em còn quan tâm đến sách dạy đánh cờ? Mặc anh đen thẫm lại: Trước tiên em ngồi ngay ngắn đã, nghe lời anh, Á Tiếng thét thảm thiết vang lên.

sự có nhìn thấy thì họ cũng chỉ tò mò lên mạng tra ảnh của chị, xem mươi năm nữa. Giọng nói trầm tĩnh của Mặc Cảnh Thâm sát bên tai viền vàng, khi nói lên bổng xuống trầm theo âm điệu cổ xưa. không thể lấy mật mã là sinh nhật côđược. đang ngồi cạnh chiếc bàn đánh mạt chược. Nguồn: EbookTruyen.VN cô hơi ửng đỏ thì nuốt nước miếng một cái rồi thấp giọng trả lời cô.Mặc Cảnh Thâm đã khôi phục dáng vẻ thanh thoát áo mũ chỉnh tề,

Tài liệu tham khảo